Bài học nắm bắt cơ hội của một nhà đầu tư BĐS: Từ số vốn 5 triệu tích lũy được gia tài tiền tỷ

Submitted by admin on T4, 10/28/2020 - 08:19

Một nhà đầu tư đã kể lại hành trình tìm đến thành công của mình, đi kèm là những thất bại trong nghề kinh doanh BĐS để truyền cảm hứng đến các nhà đầu tư.

Bài học nắm bắt cơ hội của một nhà đầu tư BĐS

Bài học đầu tiên trong nghề BĐS

Tôi sinh ra ở vùng quê nghèo, ra Hà Nội học đại học (1995-2000). Cuộc sống khó khăn thời sinh viên tôi luyện cho tôi một khát khao đổi đời. Học xong bám trụ tại Hà Nội đi làm, lương bổng không quan trọng miễn là làm đúng nghề. Cuộc sống vất vả khó khăn, thời đó tôi chả nghĩ được gì ngoài ăn.

Đi làm tiền không đủ ăn  thuê nhà, chỉ làm và làm, nhưng làm gì để có cuộc sống ổn hơn. Thật sự không có ai để hỏi, tôi cũng không biết nên bắt đầu từ đâu. Tiền không có, ăn còn chả đủ,  thiếu trước hụt sau nhưng tôi quyết chí không xin bố mẹ. Thôi kệ, hãy tập cách sống không có tiền, không nghĩ về nó nữa. Môi khi nhận lương là tôi mua gạo, trứng, mỳ tôm… để ăn khỏi đói và sống được qua ngày. Bỏ qua sự thiếu tiền thấy đầu óc minh mẫn hẳn.

Bài học nắm bắt cơ hội của một nhà đầu tư BĐS

Quay lại thói quen ngày xưa, tôi vào hiệu sách cũ mua và cuốn sách để đọc. Sách gì, thôi chọn bừa thiên thời địa lợi nhân hoà, cổ học tinh hoa, bố già... Tất nhiên một lần chỉ mua 1 cuốn. Ngoài ra, tôi đọc thêm sách Luật kinh tế, Nghị định 52 về quản lý dự án, các sách chuyên môn khác, các Thông tư Nghị định về dự án. Sự thay đổi tìm đường đi qua các cuốn sách đã tạo ra cơ hội kiếm tiền sau này cho tôi.

Tuổi 25 tôi không có gì cả, may mắn là không có suy nghĩ thiếu tiền và thiếu ăn nữa. Lúc đó chỉ nghĩ khi có tiền mình làm gì? Nhìn rộng, thiên hạ uống cafe nhà hàng sang trọng, ăn một đĩa cơm + chai bia hết 80-100 ngàn. Được, tôi dành dụm để dành tiền và thỉnh thoảng cho phép hưởng thụ điều sang trọng này. Lần đầu bước vào hàng cafe, gọi 1 cốc, ngồi nhâm nhi. Xem thiên hạ qua cửa kính rất vội vã, còn mình thì nhàn nhã thưởng thức ly cafe. Ờ, đây mới là sống và cảm nhận nhịp sống Hà Nội một chút.

Một vài bữa cơm "sang trọng" bởi sự dành dụm của mình. Tôi bắt đầu thay đổi được tầm nhìn, lạc quan và tự tin hơn, hoà nhập cuộc sống tốt hơn (trong suy nghĩ). Bắt đầu để ý xem xét những người giàu họ nói gì qua một vài lần hiếm hoi tôi gặp, xem họ bàn gì, nói gì và thật sự tôi không hiểu gì cả. Chính là những thứ tôi còn thiếu để tạo lập. Tôi tiếp tục đọc sách và tìm hiểu trong đó. Đọc sách giúp chuyên môn tăng lên, tôi được giao những công việc tốt hơn, cơ hội gặp gỡ tốt hơn (thiên) đã xuất hiện.

Làm gì để thay đổi cuộc sống, tôi vẫn gần như chả có gì cả. Nhà không, tiền không, quan hệ mơ hồ và nhạt. Nhưng chí ít là tôi biết họ là ai. Tôi cần phải thay đổi gì? Một quyết định đúng năm tôi 25 tuổi, chuyển nơi làm việc đến nơi có đất rẻ để có khả năng mua được nhà. Tôi vẫn ở nội thành (ở trọ), ngày đi và về gần 40 km, tôi chọn vì tôi nghĩ cần có môi trường xã hội, ở trọ ở đây tốt hơn và khả năng tìm được người yêu. Chuyển hướng tìm hiểu sâu đất cát ở nơi làm việc mới, cơ hội dần mở ra.

Tuổi 26, tôi vẫn không có tiền nhưng vẫn đi tìm đất. Chẳng hiểu tìm làm gì, nhưng một vài điều tôi đọc lâu rồi hình như cuốn "Nếu còn có ngày mai" đọc thời 18 tuổi nên không nhớ rõ. Tôi cứ tìm, cứ hỏi. Cách tìm qua cán bộ địa chính Xã, hỏi và ghi chép để về phân tích. Cứ thế, cứ thế tôi hiểu sơ bộ về thị trường và mơ hồ về chu kỳ bất động sản.

Năm 27 tuổi, khi ngồi uống cafe thấy bàn bên cạnh có mấy người hẹn nhau ký hợp đồng bán đất, trả tiền chênh. Thằng bé nhìn và hiểu, hoá ra tờ giấy đặt cọc có thể bán được. Trả tiền cafe về nhà, trong túi lúc đó có khoảng 2 triệu, tôi gọi điện vay bố mẹ thêm 3 triệu, tổng vốn có 5 triệu. Nhớ lại những lần gặp gỡ ở các mối quan hệ cũ, xin gặp và xin đặt cọc chung cư để bán, cọc thì không phải vì ít vốn nên xin các tiền bối tạo điều kiện được quyền bán căn hộ. Sau khi có quyền bán rồi, nhưng tìm khách ở đâu, kết quả tôi mất hết số vốn ban đầu và thất bại.

Thất bại để thành công, rồi lại thất bại nhưng không nản chí…

Năm 28 tuổi, một loại hình đất mới thí điểm và do Ngân hàng bán ra, tôi lại lao vào thị trường này. Tôi tiếp tục liều vay bố mẹ 10 triệu, mua/bán, mua/bán chính tờ giấy cọc này (ở hình thức khác) thậm chí có những lô đất giá 5 tỷ, chỉ cọc 20 triệu. Sau đó, tôi bán tờ cọc này có những lúc lãi tầm 100-200 triệu. Những thành công ban đầu giúp tôi có một số vốn khá lớn.

Có vốn, quay lại thời kỳ ngồi lê la ở xã, tôi mua 2 mảnh đất vùng ven lớn ở Hà Nội có vị trí đẹp, đường lớn đặc biệt là giá siêu rẻ. Gần cuối năm bán lãi gần 5 lần. Có tiền, 29 tuổi, tôi mua nhà ở Hà Nội, mua được xe ô tô và có vốn để bắt đầu khởi nghiệp làm riêng.

Sau khi lái thành thạo ô tô, tôi bán xe cũ và mua xe khác. Tôi lao vào làm theo nghề đã học, tập trung vào nghề chính nhưng rồi thất bại, mất sạch vốn (khoảng 3 tỷ). Tôi chấp nhận dừng lại và cắt tất cả các khoản lỗ, nợ khó đòi, trả tất cả công nợ để nghỉ ngơi đi chơi. Từ đây, tôi ngồi đánh giá lại những mất mát, quay lại từ đầu và chuyển hướng mua bán sát cổ phần thâu tóm doanh nghiệp. Khi bắt đầu có những yếu tố nền tảng nhất định, nỗi sợ rủi ro, sợ mất, sợ sự đánh đổi, tôi nhìn lại mình và cảm ơn những thành quả có được.

Khi đó, tôi ngồi liệt kê, xây dựng lại nền tảng xem điều mình thiếu là gì? Thiếu năng lực, quan hệ, chuyên môn... Những lúc lúc bế tắc tôi quay lại đọc sách, nghỉ ngơi và chờ qua cảm giác bế tắc, khủng hoảng. Quay về nơi cũ, tôi sắm một lễ nhỏ vào một ngôi chùa ở vùng đó tìm một chút thanh tịnh.

Lúc này, tôi lại nhìn thấy một tờ thông báo được dán ở xã. Tiếp tục đầu tư theo tờ thông báo và may mắn lại đến với vài phi vụ thành công giúp tôi lấy lại niềm tin. Lúc này, trong đầu tôi lại lóe lên cảm hứng về kinh doanh văn phòng. Đi sâu tìm hiểu khu cụm Công nghiệp, tôi thiết lập các mối quan hệ ở đây và buôn được một số vụ cho ngân hàng, hưởng lợi nhuận nằm trong việc xây dựng nhà xưởng.

Được mất từ năm 30-35 không rõ nét, gần như trầm lắng và không có động lực mạnh mẽ, kể cả phi vụ đạt được cũng khá. Tôi vẫn cảm thấy mình thiếu nền tảng gì đó bởi sự thiếu tập trung. Tôi làm ăn đều, nhưng không có định hướng nên hiệu quả không cao, đôi khi còn lỗ. Măn mắn lại tới, một lần đi chơi với người anh và tôi lại được khai sáng về khái niệm cổ phần, cổ phiếu. Tôi tiếp tục đọc và nghiên cứu. Đơn giản là mua cổ phiếu theo cách đơn giản nhất. Khoảng 3 năm sau tôi có được nền tảng chính là đầu tư tài chính và cũng được xem là có chút thành công.

Thành công của tôi trải qua nhiều sự va chạm, được mất. Tôi viết mang tính truyền cảm hứng và tìm cơ hội. Qua sự thành công của mình, tôi muốn nhắn nhủ rằng muốn có cơ hội phải tìm, phải hiểu mới biết mình làm gì, chỉ có làm mới có thất bại, thành công. Tuổi trẻ đừng để suy nghĩ của mình tập trung vào điều mình thiếu (thiếu tiền, thiếu ăn, thiếu...) mà nên tập trung vào điều có thể làm được, có thể có cơ hội. Đọc sách để hiểu mình cần gì, thiếu gì và hoàn thiện chuyên môn mới có thêm cơ hội. Tìm đúng thứ mình có thể làm được chứ không tìm điều mình không thể làm, tập trung đúng mới có cơ hội thành công.

PV (ghi theo câu chuyện của nhân vật kể)

                                                                                                                                                                                        Theo Tài chính Plus